Thursday, 16 October 2014

Bài thơ "Đôi dép" tác giả Nguyễn Trung Kiên



Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ...
                                             
                                                    (sưu tầm)

Biết lỡ rồi tôi vẫn yêu em!



Biết lỡ rồi sao tôi vẫn yêu em!
Bóp chặt trái tim mình, mỉm cười: Chúc em hạnh phúc
Tôi chúc em mà lòng tôi nhói buốt
Đó là điều em không thể biết được đâu

Tôi nhận về tôi tất cả những nỗi đau
Để em được yêu trong tình yêu nồng cháy
Vì quá yêu em, nên tôi không muốn
Em bận lòng, vì tôi quá yêu em 


Thời gian qua tôi tự nhủ lòng quên lãng
Nhưng không được vì tình yêu thành ngọn lửa
Bao nhọc nhằn khó khăn vất vả
Không xóa nổi hình em trong sâu thẳm hồn tôi

"Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em"
Câu thơ cũ có trở thành sự thực
Nhưng tôi biết không bao giờ có được
Một người tình như tôi đã yêu em


Biết lỡ rồi, sao tôi vẫn yêu em...!!
(Sưu tầm)

Wednesday, 8 October 2014

Biển tình!


Cảm tác và họa lại từ bài thơ :
THUYỀN TRĂNG : (HaoHiep_XuThanh)




BIỂN TÌNH
Nguyên tác: bethaokr





Nữa vầng trăng, ơi nữa vầng trăng ?
Dòng sông băng lạnh, trăng có lạnh?
Ai vô tình….hay em xa lạ,
Tiếc thương lòng, vạn nẻo chua ngoa…!

Tâm hồn em băng giá…!
Con tim tan rã…
Bỗng nụ cười, không còn nở trên môi
Thời gian trôi…!”

Câu thơ ngày nào ta bẻ làm đôi
Nửa tặng em làm kỷ niệm
Nửa ta giữ làm niềm tin chờ đợi…
Một mối tình….!”
( trích đoạn thơ của HaoHiep_XuThanh )
xa ….vời ….vợi…!
Chỉ còn là một nỗi nhớ chơi vơi…
Mùa thu lá rơi…. !Giấc mơ dang dở
Chẳng thốt nên lời..
Nhắn gởi ai…. tiếng nàng thơ,
Vơi bao nỗi, niềm riêng chôn giấu..!Sầu bể dâu….
Còn đâu….niềm tin…



Trăng treo trên ngỏ một mình,
Biển tình còn đấy, con thuyền nơi đâu…?

Thuyền trăng !

Thuyền trăng
                                  ( nguyên tác:Hào Hiệp_xứ Thanh)


Ai vô tình cắt nửa vầng trăng
Thả trên dòng sông băng lạnh giá
Nụ cười em xa lạ
Bỗng trở thành thân thuộc với thời gian
Đêm từng đêm ta ngắm ánh trăng vàng
Bất chợt yêu nụ cười trên làn môi mỏng
Dòng sông băng gợn sóng
…Thuyền trăng tròng trành
Cơn gió nhỏ vô tình
Làm lòng ta giông bão
Em đã đến thật ….trong mộng ảo !!?
Rất dịu dàng
Trái tim ta xốn xang
Bên bờ môi để ngỏ
Bỗng giật mình khi giấc mơ còn giang dở
Em ở quá xa xôi
Câu thơ ngày nào ta bẻ làm đôi
Nửa tặng em làm kỷ niệm
Nửa ta giữ làm niềm tin chờ đợi!
…Một mối tình…………..
Thuyền trăng ta cưỡi một mình
Đợi em ở cuối biển tình Incheon !
(HH_XT 26/9)